
Patrice Evra đã kể lại kỷ niệm đáng nhớ với một đồng đội thân thiết tại Man United.
Man United trong giai đoạn thống trị Ngoại hạng Anh 2006-2009 từng sở hữu một bộ tứ vệ trứ danh với những cái tên xuất chúng như Patrice Evra, Rio Ferdinand, Nemanja Vidic, Gary Neville. Và hai trong số 4 cái tên này từng có với nhau một kỷ niệm rất kỳ lạ.

Trong một lần trả lời phỏng vấn, Patrice Evra đã tiết lộ câu chuyện ít ai biết của anh với người đồng đội Nemanja Vidic:
“Tôi và hắn đã từng choảng nhau, sau đó chúng tôi đã không chuyện trò gì suốt 3 tháng trời. Chúng tôi ra sân cùng nhau nhưng chẳng nói gì với nhau cả. Tôi không bảo hắn cần di chuyển sang trái hay phải còn hắn cũng chẳng nói gì với tôi. Thậm chí Sir Alex đã phải đổi Rio sang đá trung vệ lệch trái để thi đấu bên cạnh tôi thay cho hắn.”

“Mọi việc cứ trôi qua như thế suốt 3 tháng trời cho đến một hôm sau một trận đấu, hắn đi vào phòng thay đồ và làm một cú đập tay với tôi. Hiềm khích lập tức được xoá bỏ và chúng tôi lại thân thiết như xưa.”
Evra và Vidic đã cùng nhau mang về rất nhiều danh hiệu cho Man United. Cả hai cũng là những hậu vệ được rất nhiều CĐV yêu mến bởi phong cách thi đấu hết mình trên sân.

Sau khi chia tay Man United, Vidic cùng Evra từng có khoảng thời gian ngắn thi đấu tại Serie A trước khi giải nghệ.
Với Vidic, anh khoác áo Inter Milan. Còn Evra, CLB anh thi đấu là Juventus.
||||||||||||||
Evra: “Đó là trận chung kết, chúng tôi chiến thắng mà chẳng phải thi đấu”
Sau khi giải nghệ, Patrice Evra kể lại khoảnh khắc cảm động nhất của anh khi còn được dìu dắt bởi huyền thoại Sir Alex Ferguson.
Patrcie Evra bồi hồi kể lại những kỷ niệm khó quên trong đời bóng đá, và một trong số ấy đến từ trận chung kết Champions League 2008 giữa MU và Chelsea.

“Trước giờ bóng lăn, chúng tôi tập trung trong phòng thay đồ thì sếp đến. Như thường lệ, mọi âm thanh im bặt. Bạn có thể nghe cả tiếng một cái kim rơi. Nhìn quanh một lượt, rồi Ngài Ferguson mở lời: ‘Tôi đã giành chức vô địch….
“Tất cả chúng tôi đều nhìn nhau và không hiểu sếp vừa nói gì? Trận đấu còn chưa bắt đầu cơ mà.

“Rồi Sir Alex chỉ sang tôi rồi nói: ‘Hãy nhìn Patrice. Cậu ấy có 24 anh chị em. Hãy thử tưởng tượng mẹ cậu ấy đã phải lao động thế nào để mang về đồ ăn trên bàn…’
“Rồi Sir quay sang Rooney. ‘Hãy nhìn Wayne. Anh ấy lớn lên ở một trong những khu phố bạo lực nhất Liverpool…”
“Hãy nhìn Park Ji-sung, và những gì cậu ấy đã trải qua để có mặt tại đây từ Hàn Quốc…”

“Sau khi Sir nói về câu chuyện của mỗi người trong chúng tôi, toàn đội nhận ra Sir đang tạo ra sự đoàn kết. Chúng tôi khi ấy không chỉ còn là một đội bóng nữa, chúng tôi là những người anh em đến từ mọi ngóc ngách của thế giới và giờ đây sát cánh cùng nhau cho trận chiến ở Moskva”.
“Khi thầy nói về câu chuyện của từng cá nhân, tôi nhận ra điều thầy đang muốn nhắc tới chính là tình bằng hữu. United đã vượt qua giới hạn của một đội bóng thông thường – chúng tôi đến từ mọi nơi trên Thế giới, là tập hợp của vô vàn nền văn hóa, sắc tộc và niềm tin tôn giáo khác nhau.

“Và giờ đây, khi đang ở cạnh bên nhau, trong cùng một phòng thay đồ ở Mát-xcơ-va, chúng tôi đang chiến đấu vì một mục đích chung. Nhờ bóng đá, chúng tôi đã trở thành anh em.
‘Đó đã là chiến thắng của tôi rồi!’ Sir Alex nói.
Điều đó làm mọi cầu thủ đều nổi da gà. Và rồi chúng tôi tiến ra sân và giành được Champions League. Đó là United. Đó là lý do tôi yêu bóng đá.”
“Hôm ấy, Ronaldo ghi bàn nhưng đá hỏng luân lưu. Drogba bị đuổi khỏi sân trong hiệp phụ thứ 2 và thủ quân Terry của Chelsea trượt chân trong quả 11 mét cuối cùng.”